Uniform Commercial Code (UCC) / Bộ Luật Thương Mại Thống Nhất

Định nghĩa

Tập các luật tiêu bang đã được tiêu chuẩn hóa điều tiết các hợp đồng tài chính. Bộ luật được soạn thảo bởi Hội nghị toàn quốc của các Ủy viên hội đồng luật pháp tiểu bang, và được áp dụng ở hầu hết các tiểu bang vào thập niên 1950. (Chỉ riêng Louisiana không phê chuẩn đầy đủ bộ luật này, đã áp dụng điều 3 của UCC, đề cập đến chi phiếu, hối phiếu và công cụ khả nhượng). Bộ luật có chín mục riêng biệt, gọi là các điều. Điều quan trọng nhất là Điều 3, đề cập đến các công cụ khả nhượng; Điều 4, đề cập đến tiền gửi và thu của ngân hàng; Điều 5 đề cập tới các thư tín dụng; Điều 7 đề cập đến phiếu kho và các chứng từ về quyền sở hữu khác; Điều 8 và Điều 9 đề cập đến các Khoản cho vay được bảo đảm.

Bổ sung gần đây nhất của UCC, Điều 4A, đề cập đến những khoản thanh toán bằng điện tử giữa doanh nghiệp và doanh nghiệp, như chuyển tiền vô tuyến và chuyển tín dụng của hãng thanh toán bù trừ tự động, và đã được chấp nhận bởi hầu hết tiểu bang. Điều 4A không đề cập đến các giao dịch người tiêu dùng, mà theo Đạo luật chuyển tiền điện tử và Quy định E của Dự trữ liên bang quy định các khoan thanh toán người tiêu dùng.

Việc các cơ quan lập pháp tiểu bang chấp nhận bộ luật này, làm các nhà cho vay dễ dàng hơn trong mở rộng tín dụng được bảo đảm bằng tài sản cá nhân, như thiết bị hay khoản phải thu của công ty, trái với khoản cho vay cầm cố được bảo lãnh bằng bất động sản. Bộ luật này cũng xóa bỏ một số điều mơ hồ và khác biệt trong các luật tiểu bang, và đòi hỏi các hợp đồng buôn bán hàng hóa bằng văn bản có giá trị $500 sẽ có tính cưỡng chế thực thi.
Xem FINANCING STATEMENT; PERFECTED LIEN; SECURITY AGREEMENT; SECURITY INTEREST.




Góp ý