Liquidation, với các nghĩa phát mãi, thanh lý, hay thanh khoản tài sản, là thuật ngữ được sử dụng trong các tình huống:
(1) Một doanh nghiệp, hoặc đơn vị kinh doanh, lâm vào tình huống phá sản hay chấm dứt hoạt động, bán các tài sản của mình để thực hiện các nghĩa vụ thanh toán. Phần tài sản còn lại sau khi đã hoàn tất các nghĩa vụ trả nợ sẽ được chia đều cho các cổ đông theo tỉ lệ cổ phần nắm giữ.
(2) Bất kỳ giao dịch nào có ý nghĩa xóa bỏ hoặc chấm dứt trường hoặc đoản vị thế tài chính.
Người cung cấp tín dụng có động lực thanh lý tài sản sao cho phần tiền họ nhận được lớn nhất có thể. Hiểu theo nghĩa rộng, chủ nợ là những người được ưu tiên nhận quyền lợi đầu tiên, sau đó mới tới lượt những người sở hữu tài sản.
Trình tự nhận quyền lợi từ việc phát mãi, thanh lý tài sản thường được qui định trong các Luật liên quan như Phá sản, Công ty, Thương mại, Dân sự… tùy theo điều kiện cụ thể của mỗi hệ thống kinh tế. Thứ tự ưu tiên phổ biến, (không nhất thiết giữ nguyên thứ tự và điều chỉnh theo hoàn cảnh cụ thể):
* Các khoản nợ thuế và nghĩa vụ tài chính với Chính phủ
* Nhà cung cấp tín dụng (ngân hàng, tổ chức tài chính)
* Nhà cung cấp hàng hóa, dịch vụ, nguyên vật liệu đầu vào
* Cán bộ công nhân viên
* Người nắm giữ trái phiếu của công ty
* Cổ đông ưu tiên
* Cổ đông phổ thông